Ngạc nhiên với cuộc sống của cậu bé không tay giành huy chương bơi lội

5/20/2015 12:53:25 AM
Tại xã Gia Canh, huyện Định Quán, Đồng Nai có một cậu bé 16 tuổi nổi tiếng với nghị lực sống và xứng đáng là một tấm gương “tàn nhưng không phế”. Cậu bé đó chính là Hồ Hữu Hạnh.

 

 

Mẹ của Hạnh – Bà Đỗ Thị Hợp cho biết từ khi mới chào đời Hạnh đã không có tay, gia đình tưởng thế đã là vô cùng bất hạnh thế nhưng nhiều người ác ý còn nói bà sinh ra quái thai và kỳ thị xa lánh khiến bà và gia đình vô cùng tủi thân.

 

Thương con khiếm khuyết, bà Hạnh vẫn hết lòng yêu thương con mặc bao lời cay nghiệt. Lên 3 tuổi Hạnh đã có thể dùng chân cầm nắm những vật nhỏ. Năm Hạnh 6 tuổi, mẹ đưa Hạnh đến trường xin nhập học nhưng các giáo viên từ chối vì cho rằng em không có khả năng viết chữ.

 

 

 

9 năm ngồi trên ghế nhà trường, Hạnh luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi.

 

Thế nhưng sau nhiều lần nỗ lực xin nhập học, cậu bé Hạnh cũng được nhận vào trường. Hạnh thổ lộ, mới đầu, em phải kẹp bút vào giữa hai ngón chân và tập cách điều khiển, viết nét chữ liên tục trong nhiều tháng liền. "Năm lớp 1, chữ em rất xấu và khó đọc nhưng khi bước sang lớp 2, em đoạt giải vở sạch chữ đẹp do trường tổ chức", Hạnh tự hào chia sẻ.

 

Không những chỉ vượt khó vươn lên trong cuộc sống hàng ngày và trong công việc học tập, năm 2010, Hạnh đăng ký tham dự Đại hội thể dục thể thao tỉnh Đồng Nai. Với khả năng bơi nhanh, lặn giỏi Hạnh đã đạt 2 Huy chương Đồng.

 

 

Năm 2010, Hạnh đạt huy chương đồng đại học thể thao tỉnh Đồng Nai.

 

Càng lớn, cậu học trò không tay càng tập cho đôi chân nhiều động tác khó. Không chỉ viết, gắp thức ăn, giờ đây Hạnh có thể làm mọi việc như một người bình thường, em có thể cầm dao gọt hoa quả, nhắn tin điện thoại, giúp bố mẹ việc nhà như giặt quần áo, rửa chén bát…

 

 

 

Không chỉ tự lo cho bản thân, Hạnh còn giúp đỡ được cha mẹ rất nhiều.

 

Gia đình và hàng xóm chia sẻ, Hạnh có tinh thần lạc quan, sống tự lập, luôn cố gắng cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Ngoài việc học và phụ giúp cha mẹ việc nhà, cậu thiếu niên luôn quan tâm, chăm sóc các em nhỏ.

 

Tuy khiếm khuyết lớn về cơ thể nhưng không bao giờ Hạnh than vãn, ủ rũ hay trách móc số phận, cậu luôn cố gắng vươn lên không ngừng nghỉ và chưa từng làm cha mẹ buồn phiền. Suốt 9 năm ngồi trên ghế nhà trường, Hạnh luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện cấp trường, là niềm tự hào lớn cho cha mẹ. Khi chia sẻ những ước mơ trong tương lai Hạnh cho biết “Ước mơ của em là trở thành một kỹ sư điện tử và để đạt được ước mơ em sẽ không ngừng cố gắng”.

 

Skcs.vn (tổng hợp)

Các tin khác