Tập thơ gửi tặng thầy cô kính yêu nhân ngày 20/11

11/18/2014 1:47:19 PM
Trong cuộc đời, ai cũng từng trải qua tuổi học trò hồn nhiên, vô tư, trong sáng, những phút giây tinh nghịch của tuổi học trò hoặc đắm mình trong những phút giây tư lự, ngắm nhìn lá bàng rụng trong sân trường, lắng nghe tiếng trống trường rộn ràng mỗi sớm mai báo hiệu giờ lên lớp….

 

 

Nhưng có lẽ những dấu ấn về mái trường thân yêu, về tình cảm thầy trò và công ơn dưỡng dục của các thầy cô giáo càng mãnh liệt hơn khi chúng ta trưởng thành và hoài niệm về một thời đã qua, đặc biệt mỗi dịp 20/11 là thời gian để tri ân công ơn trời biển của các thầy cô giáo.

 

          Con đò tri thức

Một đời người – một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

“Muốn qua sông phải lụy đò”

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…

 

 

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò tri thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương

Con đò mộc – mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

 

    Lời Thầy dặn

Rồi các em một ngày sẽ lớn

Sẽ bay xa đến tận cùng trời

Có bao giờ nhớ lại các em ơi

Mái trường xưa một thời em đã sống

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng

Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao

Thuở học về cái nắng xôn xao

 

 

Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới

Thầy trò mình cũng có lúc chia xa

Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha

Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ

Các em mang theo mỗi bước hành trình

Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:

Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả

Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên

Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền

Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ…

 

          Một thời để nhớ

Cơn gió vô tình thổi sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng bồi hồi mãi không nguôi

Bao năm rồi? đã bao năm rồi? thầy ơi

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

 

 

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

 Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…

 

Skcs.vn (sưu tầm)

Các tin khác