Mắc bệnh Down vẫn trở thành sinh viên giỏi đạt nhiều thành tích

07/07/2015 14:56

Mạc Văn Mừng 27 tuổi tuy mắc bệnh Down nhưng vẫn là một sinh viên giỏi đạt rất nhiều kỳ tích.

 

Có thể mọi người nghĩ Mừng vẫn còn may mắn thế nhưng thực tế ít người biết đến đó là đằng sau những kỳ tích hiếm thấy của Mừng là nỗ lực không biết mệt mỏi của cha, người đã tìm mọi cách thay đổi số phận của chàng trai này.

 

Khi nhìn những huy chương Mừng đạt được không ai có thể ngờ được đây chính là thành tích của một chàng trai bị bệnh Down. Tại giải thể thao dành cho người khuyết tật năm 2014, Mừng giành được HCV cá nhân, HCĐ tập thể môn bóng rổ và HCB đồng đội môn bóng đá kết hợp dành cho người thiểu năng trí tuệ và người không bị thiểu năng trí tuệ.

 

 

Mạc Đăng Mừng tại lớp học tin học.

 

Sự nỗ lực, cố gắng không mệt mỏi của đấng sinh thành

 

Vợ chồng ông Mạc Văn Mỹ (66 tuổi) khi bước sang tuổi tứ tuần mới sinh đứa con trai đầu lòng. Niềm vui chưa được trọn vẹn thì nỗi buồn ập đến khi ông bà biết tin Mừng đã mắc hội chứng Down bẩm sinh.

 

Để cậu con trai không may mắn của mình có thể hòa đồng và phát triển như những người khác ông bà đã phải cố gắng rất nhiều.

 

Cậu bé Mừng ngày ấy 7 tuổi mới chỉ biết lết, 9 tuổi bập bẹ nói và phải đến 12 tuổi mới đi những bước tập tễnh đầu tiên. Nhìn tương lai của con quá chông chênh, không ít lần vợ chồng ông Mỹ suy sụp, tuyệt vọng. May mắn ông bà được một bác sĩ khuyên hãy mua một cây đàn cho Mừng bởi vị bác sĩ giải thích, đánh đàn sẽ giúp những đầu ngón tay được kích thích, nếu làm việc này thường xuyên sẽ giúp não bộ phát triển.

 

Về nhà, hai vợ chồng gom hết tài sản có giá trị trong nhà mang đổi được 5 chỉ vàng để mua cho con cây đàn Organ. Hồi đầu để có thể chỉ cho con học đàn, ông Mỹ đã phải đi học lỏm, bởi lẽ thuê giáo viên ai cũng từ chối. Họ cho rằng, một đứa bé đến đứng còn không vững như Mừng thì làm sao có thể học đàn.

 

Để tiện chăm sóc con, bà An phải xin nghỉ việc ở cơ quan. Mỗi đêm trước khi Mừng ngủ, bà đều dành ra một khoảng thời gian nhất định để kể chuyện cổ tích cho con nghe. Ông Mỹ thì luôn sát cánh bên con trong việc học hành. Trong quá trình tiếp xúc hàng ngày, ông bà luôn cố gắng hòa đồng với con, không chỉ làm cha, làm mẹ mà còn là một người bạn. Rồi sau đó họ lại quyết định cho Mừng đi học. Nghe tin này, họ hàng nội ngoại phản đối, vì lo Mừng không thể tiếp thu. Vậy mà trái với lo lắng của mọi người, Mạc Đăng Mừng đã hoàn thành chương trình học lớp 9 tại Trung tâm Bảo trợ dạy nghề và đào tạo việc làm cho người tàn tật TP.HCM.

 

 

Mừng và cha - Ông Mạc Văn Mỹ.

 

Cách đây 2 năm, sau khi Mừng hoàn thành chương trình học lớp 9 cho người tàn tật, vợ chồng ông Mỹ quyết định cho con đi học nghề. Hai ông bà xin được cho Mừng học tin học tại trung tâm ở đường Bến Vân Đồn (Quận 4). Suốt hơn một năm trời, Mừng miệt mài bên chiếc máy vi tính và đã lấy được chứng chỉ A tin học, đồng thời  tiếp tục học nâng cao.

 

Ông Mỹ cho biết, hiện tại Mừng đang theo học lớp Kĩ thuật đồ họa tại Trường Đại học Văn Lang (quận Bình Thạnh). Vì trường học khá xa, nên hôm nào hai cha con cũng phải dậy từ rất sớm mới kịp giờ học. Buổi trưa, hai cha con ở lại ăn cơm chay từ một tổ chức từ thiện để lấy sức cho buổi chiều lên lớp. Vì chương trình học khá nặng, nên ông Mỹ xin Ban giám hiệu nhà trường cho phép được dự thính trong lớp học cùng con. Người cha già vẫn cần mẫn ghi chép cẩn thận trong mỗi giờ học vi tính, học tiếng Anh chuyên ngành để về nhà giảng lại cho con.

 

Bất kể là mưa hay nắng, Mừng vẫn đến lớp đều đặn mỗi ngày. Ở trường con học thì cha cũng học, về nhà khi con học thì cha lại là thầy. Đều đặn công việc ấy suốt hơn 20 năm nay, ông bà đã dần đưa con tiếp cận trí thức hòa nhập với cộng đồng. Giờ đây, Mừng không chỉ biết tự lo liệu cho sinh hoạt cá nhân, mà còn biết quan tâm tới người xung quanh.

 

Khi được hỏi về ước mơ sau này, chàng trai Mạc Đăng Mừng trả lời rành rọt: “Ước mơ của Mừng đó là trở thành võ sư Aikido, hoàn thành xong khóa học Thiết kế đồ họa. Con cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để tự đi làm”.    

 

Câu chuyện của Mạc Đăng Mừng và sự cố gắng, nỗ lực không mệt mỏi của cha mẹ anh là một tấm gương vô cùng sáng cho tất cả chúng ta những người may mắn sinh ra được phát triển bình thường noi theo. Số phận là do bản thân mỗi người nắm giữ, nếu cố gắng và luôn biết vươn lên chúng ta nhất định sẽ thắng được số phận.

 

Đồng thời câu chuyện của Mừng còn như một lời nhắn nhủ đến những gia đình không may có con mắc bệnh Down cũng đừng nên  muộn phiền, chán nản. Chỉ cần có tình yêu thương, nhất định cha mẹ sẽ có đủ động lực, sự kiên nhẫn để sát cánh bên con giúp con từng bước hòa nhập với cộng đồng và phát triển như  những người bình thường khác.

 

Skcs.vn (Theo GĐ&XH)

Các tin khác

Rốn của người phụ nữ có đặc điểm gì dự báo vận mệnh cực tốt

Thầy giáo Tây đứng đường xin tiền chỉ lấy đủ tiền trọ, trả nợ cũ, quyên lại 36,3 triệu đồng

Vì sao người dân đổ xô mua giấy vệ sinh trong đợt dịch Covid-19

Đám cưới đặc biệt: Chàng trai 24 tuổi hạnh phúc kết hôn với cụ ông người Anh 75 tuổi

Những viên kim cương nổi tiếng thế giới

10 thảm họa môi trường đe dọa con người và trái đất

Niềm hạnh phúc bất ngờ dành cho cậu bé sau khi đỗ xe mỗi ngày tại cùng một cột đèn

Những bức tượng độc đáo chỉ có thể ở Trung Quốc

Ấn tượng tiệm trà Momi 'gửi đến bạn của tương lai' ở Trung Quốc

Thị trấn kỳ lạ nơi không có người chết, người thất nghiệp