Cảm động người thương binh cụt chân vẫn cưu mang hàng xóm

7/27/2015 2:32:30 PM
Chiến tranh đã trôi qua 40 năm nhưng hình ảnh và những âm hưởng của cuộc chiến vẫn mãi là nét đẹp tạo nên những dòng thơ ca bất hủ. Đặc biệt, hinh ảnh những người thương binh với mái đầu đã bạc trắng vẫn tận tụy giúp đỡ cộng đồng đã tạo nên những rung cảm sâu sắc cho xã hội.

 

 

Ông Nông Minh Đức, 63 tuổi ngụ tổ 5, ấp Bình Ý, xã Tân Bình, huyện Vĩnh Cửu, Đồng Nai là môt tấm gương thương binh tàn nhưng không phế bởi dù bị cụt một chân, lo cho bản thân còn khó khăn vậy mà ông vẫn không quản ngại khó khăn chống nạng sang giúp đỡ hàng xóm đều đặn.

 

Ông Đức sinh ra và lớn lên tại vùng nông thôn xã Thái Học (huyện Bảo Lâm, Cao Bằng). Năm 1972, Đức bước sang tuổi 20 và nhập ngũ quân đội, tham gia kháng chiến chống Mỹ. Chàng thanh niên khỏe mạnh, nhanh nhẹn được tuyển chọn vào Tiểu đoàn đặc công K37 (thuộc Trung đoàn đặc công 198). Từ đó, người lính trẻ vào chiến trường miền Nam, cùng đồng đội thực hiện hàng chục trận đánh.

 

 

Ông Nông Minh Đức và cụ Lê Thị La.

 

Chiến tranh chấm dứt, ông bị thương tật 21% (thương binh 4/4) và về Đồng Nai lập nghiệp. Năm 1993, khi làm rẫy, ông Đức cuốc trúng mìn còn sót lại nên bị thương nặng. Chân trái bị cụt quá gối, bàn chân phải cũng bị mìn cắt đứt từ đó.

 

Gia đình người hàng xóm được ông Đức cưu mang là gia đình cụ Lê Thị La 84 tuổi. Cụ La lập gia đình năm 20 tuổi và sinh hạ được 4 người con. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì người chồng cùng 2 đứa con gái út bị bệnh tật cướp đi sinh mạng. Năm 2013, người con đầu của cụ là Lê Văn Hữu đang khỏe mạnh bỗng trở thành phế nhân sau cơn tai biến mạch máu não. Từ đó, Hữu nằm liệt giường, mọi gánh nặng mưu sinh đổ lên vai người mẹ mù và đứa em tâm thần.

 

 

Bị cụt một chân, đi lại khó khăn nhưng ông Đức chẳng quản ngại khó khăn, luôn nhiệt tình chăm sóc, giúp đỡ 3 mẹ con cụ La.

 

Ông Đức tâm sự hai năm trước nhìn thấy gia cảnh nghèo khó cùng sự vất vả của cụ La khi tuổi đã cao mà vẫn phải chăm sóc hai người con tật nguyền mà lòng ông đau thắt. Từ đó, dù đi lại khó khăn ông Đức vẫn ngày ngày sang nấu ăn tắm giặt để giúp đỡ. Không những thế, ông còn lo thuốc chữa bệnh cho cả gia đình cụ.

 

Nằm trên giường, cụ bà 84 tuổi giọng yếu ớt: “Nếu không có Đức chắc ba mẹ con tôi không sống nổi. Đức bị thương tật nhưng làm việc gì cũng nhanh, gọn. Đầu tháng 7, nhà không có nước nấu ăn nên nó gọi thêm người đào chiếc giếng trước vườn nhà”. 

 

Giữa xã hội mà con người ngày càng trở nên vô cảm thì hành động của một người thương binh như ông Đức thật sự khiến tất cả chúng ta phải suy nghĩ. Nếu ai cũng biết chia sẻ và cảm thông cho những hoàn cảnh khó khăn như ông dù cuộc sống của bản thân cũng chẳng hề thuận lợi thì cuộc đời này sẽ đẹp biết mấy. Việc làm của người thương binh xứng đáng được biểu dương, khen ngợi để lớp trẻ ngày nay noi gương ông sống tốt đời, đẹp đạo.

 

Skcs.vn (Theo Zing)

Các tin khác